Hoàng Quang Vinh - tác giả kịch bản văn học phim "Những người làm CMT8 ở HN" - có bài viết ngay sau khi cụ Lê Trọng Nghĩa từ trần (4 tết Ất Mùi). Đến hôm nay, vừa tròn 1 năm. Xin đăng tải đề tưởng nhớ 1 con người tài năng, dám hy sinh cuộc đời mình cho đất nước, dân tộc. (BBT).
Đang đi chụp mấy kiểu ảnh hoàng hôn ở bờ biển thì Trần Tuấn Hiệp gọi,
giọng nghe có chút thảng thốt, hỏi “sao máy anh nãy giờ toàn ngoài vùng thế?”,
hỏi có chuyện gì gấp à, Hiệp thông báo cụ Lê Trọng Nghĩa đã qua đời lúc 14h chiều
nay. Rồi ông đạo diễn Hiệp kể lể chuyện quay phim hồi tháng 12/2014, hóa ra
đoàn làm phim chúng ta là nhóm cuối cùng quay phim về câu chuyện của cụ Nghĩa,
sau đó cụ mệt và không tiếp ai cả...
Đại tá Lê Trọng Nghĩa (1955) |
Tôi nhìn lên bầu trời đầy mây vàng, mây hồng: thế là một người nữa về
cõi âm. Tôi thuộc nhóm người có chút ít hiểu biết về cõi ấy, nên ít khi buồn
thương quá mức khi tiễn một người nào đó
“lên cõi”. Thường thì tôi quay về bàn thờ nhà mình, thắp nén nhang và ngẫm nghĩ
vài chuyện linh tinh. Khi thắp hương cho cụ Nghĩa, tôi chợt nhớ quyển sách của Lê Trọng Nghĩa có in ảnh cụ,
nên mang cuốn “Từ Hỏa Lò đến Bắc Bộ Phủ”, nhìn bức ảnh rồi để lên bàn thờ.
Đây là cuốn sách làm thay đổi hiểu biết của tôi về CMT8, vì sau khi đọc
cuốn này, tôi mới thấy cần tìm hiểu thêm nhiều điều thú vị của cuộc cách mạng “long trời lở đất”, mà suốt gần 70 năm, các
tài liệu lịch sử chỉ kể những chuyện nhàn nhạt.
***
Phòng thờ của tôi khá rộng, nằm trên bờ Mũi Đá Nhảy ở Kê Gà, nên thắp
hương xong tôi thường rót 3 chén rượu nhỏ cho người “mới lên đường”, sau khoảng
15 phút lại tự rót cho mình 1 ly , ngó ra biển hoàng hôn, nhìn mây nhìn trời nhìn sóng, đầu
óc ngổn ngang các suy tưởng... Không biết thời trẻ cụ Nghĩa có uống rượu không
nhỉ?