Trong nhịp sống tất bật, hối hả quay
cuồng , nếu không có một khoảng lặng, một phút dừng lại ngắm nhìn cuộc đời, hẳn
con người sẽ không bao giờ tìm được chút bình yên, thanh thản cho tâm hồn mình.
Những lo toan thường nhật, cuộc mưu sinh bận rộn với bao toan tính, đắn đo đã
cuốn con người vào vòng quay bất tận. Nhưng không, ở đâu đó, hơi ấm tình người
vẫn lặng lẽ toả sáng. Ngay trong một khu phố nhỏ tồi tàn, vẫn cất lên bản nhạc
dịu dàng giữa một xã hội phồn vinh, rộng lớn. Nơi ấy, nhà văn Mĩ O’ Henri, bằng
tấm chân tình của mình, đã giúp người đọc phát hiện bao vẻ đẹp của tình thương
yêu giữa những người lao động nghèo khổ. Đoạn trích trong “Chiếc lá cuối
cùng” diễn tả đầy đủ vẻ đẹp những trái tim nhân hậu cao cả.