Thứ Hai, 30 tháng 7, 2012

Binh pháp Tôn Tử: “DÙNG BINH HƯ THỰC

(5)- Mưu lược dùng binh của Tôn Tử: Thiên thứ sáu “DÙNG BINH HƯ THỰC" ( tiếp theo)
Vìthế , biết trước chiến địa và thời gian giao tranh thìdù xa ngàn dặm cũng có thể giao phong với địch .  Nếukhông biết sẽ đánh ở đâu , đánh lúc nào thì cánhtrái không thể tiếp ứng với cánh phải , cánh phảikhông thể tiếp ứng với cánh trái , mặt trước khôngthể ứng cứu mặt sau , mặt sau không thể ứng cứu mặttrước , huống hồ khi xa ngoài ngàn dậm thì thế nào ?Theo ý ta ( tức Tôn Tử ) , vượt người về số quân đâucó ích gì trong việc thắng hay bại . Thắng lợi là do ta tạo thành . Quân địch tuy đông nhưng có thể làm cho chúng không thể đấu với ta.

Binh pháp Tôn Tử: ”DÙNG BINH HƯ THỰC" (ST: Vũ Diệu)

 (4)- Mưu lược dùng binh của Tôn Tử - Thiên thứ sáu: ”DÙNG BINH HƯ THỰC".
Tôn Tử viết :
Phàm đến chiến địa trước đợi địch là chiếm đượcthế chủ động an nhàn . Đến chiến địa sau để ứng chiến với địch là lâm vào thế mệt mỏi. Vì thế, người chỉ huy tác chiến giỏi là người có thể điều khiển quân địch chứ đừng để quân địch điều khiển mình .
Khiến được quân địch phải đến nơi ta làm chủ trước làkết quả của việc dùng lợi nhỏ để nhử địch. Khiến được địch không thể đến nơi nó muốn đến là do ta ngăn cản được nó. Do thế , địch đang nghỉ ngơi, ta phải làm cho chúng mệt. Địch đang đầy đủ lương thảo ta phải làm cho chúng đói khát . Địch đóng trại yên ổn ta phải làm cho chúng di chuyển; đó là vì nơi ta tấn công, địch ắt phải đến ứng cứu.