Thứ Tư, 18 tháng 2, 2015

Cha Trần Tử Bình, niềm tự hào của anh chị em chúng tôi (Trần Kiến Quốc)

Bài viết trên tập 1 bộ sách "TƯỚNG LĨNH VN THẾ KỶ XX QUA LỜI KỂ CỦA NGƯỜI THÂN" (THÁI HÀ BOOKS)

Anh em trong gia đình tôi gọi thân phụ là Cha có căn nguyên của nó. Cha tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình Công giáo. Cả cái làng Tiêu Thượng (xã Tiêu Động) của miền quê đồng chiêm trũng huyện Bình Lục, tỉnh Hà Nam là dân theo Đạo toàn tòng. 
Thiếu tướng Trần Tử Bình (chụp 1958).

Ngày nhỏ do chiến tranh kéo dài rồi tứ tán mưu sinh mà anh em tôi không có điều kiện về thăm quê. Năm 1993 sau ngày mẹ tôi mất, anh em về quê cảm ơn họ hàng đã lên Hà Nội viếng và đưa tiễn bà. Về quê mới biết, cha tôi còn một “mảnh đất cắm dùi” rộng chừng 16 mét vuông. Ông bà nội chúng tôi từng có túp lều tranh rách nát trên mầu đất này…