Những năm đầu, các khóa đào tạo trong 6 tháng, vừa huấn luyện vừa chiến đấu. Gian khó, ác liệt. Có những học viên hy sinh ngay khi chưa tốt nghiệp.
Năm 1950, Bác Hồ đề nghị với TW Đảng và Chính phủ TQ cho nhà trường sơ tán sang Vân Nam, để có điều kiện huấn luyện, đào tạo cán bộ chỉ huy cho cuộc kháng chiến chống Phap. Cuối tháng 12/1950 kết thúc đợt chuyển quân sang TQ và vào khai giảng.
Khi sang TQ, đợt đầu có đến 1000 học viên và bộ khung đảm bảo với quân số tương đương. Có cả văn công, đội thể thao... Nhiều cán bộ cấp phòng được đưa cả vợ con theo cùng. Vậy là con cái của cán bộ, giáo viên trong trường lại kết thân với nhau.
Nhà cô Thoa và chú Đỗ Trình (Chủ nhiệm Huấn luyện) có chị Hà, Trung Việt. Trung Việt chơi thân với Thắng Lợi nhà tôi và Hoàng (nhà cô Kiều Miên-chú Sao). Cũng như nhiều cán bộ ngày đó, cô Miên nhớ tên tất cả bọn nhóc nhà tôi. (Hôm qua điện thoại cho cô mà cô còn đọc tên và hỏi thăm từng đứa).
Nhà chú Đoàn Quang Thìn (Tiểu đoàn Trung, cao) có con trai học với anh Kháng Chiến.
Chú Trịnh Đình Chương là chủ nhiệm Quân y có anh Dương học cùng Thắng Lợi và Trịnh Thúc Doanh là bạn Trỗi của tôi sau này. Cả 2 là em thầy Trịnh Nguyên Huân dạy tôi ở Đại học KTQS. Cô Mai (mẹ Doanh) rất thân với cô Thoa, chú Huấn-cô Thủy.
Bọn trẻ theo nhà trường suốt 5-6 năm ở TQ, nay đã đều đã trên dưới 60 nhưng không thể quên những ngày xưa thân ái.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Viết nhận xét, nếu chưa đăng kí, bạn có thể ghi tên mình (hoặc nickname) và xuống mục "Chọn 1 nhận dạng" nháy vào "Ẩn danh" rồi xuất bản nhận xét.